LÊ HƯNG TIẾN

 

Sinh ngày 31-5-1981

– Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam

– Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam

– Hiện đang giảng dạy tại Trường Cao đắng Sư phạm Ninh Thuận.

Đã xuất bản:

– Xanh mãi cây đời (nhạc), Nxb Thuận Hóa, 2002

– Đề tặng một giấc mơ (nhạc), Hội Văn học Nghệ thuật xuất bản, 2006

Chân dung ảo, NXB Hội Nhà Văn, 2007

Ễn lên đêm (trường ca), NXB Hội Nhà Văn, 2011.

 

 

Thời vụ

bỏ vào khoảng trống
mấy vụ mùa thơ mảy may hạt
ít ỏi phù sa

trên cánh đồng triển hạn
ai đó cầy xới lên sâu thẳm
làm con chuồn chuồn đói những vần thơ

khi đường bay lấm tấm vào sợi mưa
ký ức bốc hơi về đỉnh núi
ai đó cũ cái hồn nhiên và cái riêng tư

những cái gọi trong thao thác
làm hư hao từng mớ cơ thể
trái tim dong ruổi làm đủ ưu phiền

bỏ vào khoảng trống
tháng ngày qua lỏng chỏng đôi vai cày
vụ mùa thơ gầy guộc giống

ném mồ hôi từ sóng mắt
chiều vật vã cho hồn chữ cày cáy
vụ mùa thơ chồi lên tư lự

bỏ vào khoảng trống
bỏ vào khoảng rỗng
bỏ vào khoảng không

  

CHỮ KÝ

những giọt sương vắt kiệt mồ hôi
cơn mê nào bấn loạn
nắng mai đóng dấu bàn chân khô khốc
chú bé lượm lặt mẫu chữ tàn canh
và gạch xiên con đường cô quạnh

cái hồ ao ước như là định phận
con kiến lận đận tìm quên cái tên
có nghe hơi đất thở phào phào ngụ ngôn
vòng vo đường tinh khiết
kiến con tận tụy ký vào dấu lưng lửng…

nhiều khi chân lý buộc đường kẽ tay
những giọt sương vắt kiệt mồ hôi
hơi đất thở phào phào ngụ ngôn
chú bé hâm hẩm dòng suy tưởng bằng nước mắt mùa xanh
con kiến con leo vào giấc mơ ù tai chú bé…

 

Ngụ ngôn của dế

Dế con đội gánh từng sợi đêm
Treo ngược thời gian
Rao rảo những bước cao vô vọng
Khản cả vầng trăng

Có nghe thút thít từ trong lòng đất
Tiếng xưa trở dạ lót mềm bóng mây
Dế con lốc vào lũ ăn mày
Vỡ lòng bài đồng ca
Khai nhịp thời không gian

Nơi tồn tại những ý nghĩ phù du
Có thể nẩy ra chân chân cần mẫn
Tay tay lùi lụi trong tĩnh tĩnh động động
Vêu vao mũi mũi mắt mắt
Sự sống hình hài ngón ngón thon thon
Be bé hòng họng

Cuộc chiến bản năng mất mất còn còn
Chùng lên những linh hồn vếu váo phù du
Treo ngược sợi đêm
Dế con lui cui từ trái tim thoát hiểm

Khi bình minh đo đỏ
Dế con chưa nghĩ được điều tối tăm tội vạ

 

Mảng phố

Phố con thiếu một góc nhớ
Dẫu hồn cỏ vẫn nhiều bước hoa
Xanh thêm lối đi đi về về…

Phố con thiếu một góc nghĩ
Dẫu vàng rơi rụng mùa yêu
Lá thu bỏ ngỏ
Gió ùa ùa sang

Phố con thiếu một góc nhìn
Chiều đông người
Ai không ai ai hoài tìm ai ai tìm
Dẫu sợi tím thêu thùa nét mi cong

Phố con thiếu một góc buồn
Gói mây hơ hác
Lũ trẻ bỏ quên kỷ niệm vào sương khói
Dẫu đất trời đo đỏ mắt môi

Phố con thiếu một con phố
Người cha tìm kiếm
Người mẹ đau đáu
Người con lầm lụi
Dẫu cội thức xám xịt tơ vò

 

Những bí mật

Bí mật lòng cỏ
Tôi đã đánh mất chính nó
Bởi những ngọn núi giương nổi mình không tới chú Cuội

Gặp giấc hoang bay
Chị Hằng Nga bởi vầng sáng leo veo hun hút
Chị ới a những mất mát trần gian

Con mắt lội ngược
Bí mật rực lửa đốt cháy người con gái tóc mai
Tôi ngây thơ giữa khu rừng bí mật hoang dại

Con mắt về xuôi
Nung nấu bí mật bằng nồi canh thâu sâu thẳm
Bởi lòng người mới đo được chiều cao

Mỗi lúc tĩnh tâm
Thời gian leo theo bờ ký ức
Tìm lại bí mật như đã đánh mất một phần con người