CÁC CHÁU MIỀN NAM  RA THĂM BÁC

 

Các cháu ở miền Nam mới ra Bắc lần đầu

Đến thăm Bác bất ngờ không hẹn trước

Nắng đẹp trời trong mà rưng rưng nước mắt

Bác cháu quây quần như Nam Bắc đoàn viên

 

Cúi xuống nhìn mâm cơm, chúng tôi cùng nhìn lên

Lòng như thể cánh rèm rung trong gió

Các cháu vượt Trường Sơn ra đây bằng đôi chân đi bộ

Bác thật có lỗi với đồng bào miền Nam vì chưa thể vào thăm?!

 

Câu nói của Người làm chúng tôi nghẹn ngào suốt cả bữa ăn

Suốt cả bữa ăn Bác chỉ lo gắp thức ăn và xới cơm cho từng đứa

Chúng tôi đến bất ngờ, bữa cơm thường mà như cỗ

Món ăn hai miền đủ cả những buồn vui.

 

Món ăn hai miền được chế biến tự tay Người

Dặn nhà bếp mua về, tự tay Người nấu nướng

Đúng khẩu vị miền Nam khi cúi xuống

Ngước lên nhìn như đang ở miền Nam

 

Hỏi thăm từng đứa một, Bác đi khắp quanh bàn

Năm sáu đứa chúng tôi, đứa nào cũng được ngồi cạnh Bác

Bác ở giữa miền Nam, miền Nam đang giữa lòng miền Bắc

Bác cháu quây quần như Nam Bắc đã đoàn viên

 

Không còn được đón Bác vào thăm ngày thống nhất hai miền

Không phải Bác có lỗi với đồng bào miền Nam mà chúng ta có lỗi…

Đâu chỉ năm sáu đứa chúng tôi còn nợ Người câu hỏi

Các cháu có hợp khẩu vị hay chỉ vì nể Bác bữa hôm nay ?!

 

                          MUÔN VẠN QUẢ TIM ĐAU

 

Những ngày đau trên giường bệnh cuối đời

Bác thường hay đặt tay lên ngực trái

Ngực trái có quả tim đập vì lẽ phải

Đập vì muôn vạn quả tim đau

 

Muôn vạn quả tim cùng nấc lên vì đâu

Trên giường bệnh cuối đời mưa nước mắt

Bác đã nói câu gì khi đặt tay lên ngực ?

Ta đã nghe được gì trong từng nhịp quả tim?!

 

Nén những cơn đau xiết lại như gọng kìm

Từ những năm nào trong “Ngục trung nhật ký”

Rên xiết nỗi đau của một thời nô lệ

Nổi bão trong tim Người, như thể sóng thần dâng

 

Trái tim Người đau nỗi đau của Đất Nước, Nhân dân

Dồn nén mãi bùng lên thành đuốc sống

Dồn nén mãi bùng lên thành Phù Đổng

Ngực trái của Người đâu để nhận Huân chương?!

 

Chẳng có Huân chương nào bù đắp được đau thương

Mất mát đau thương làm tim Người nghẹn lại

Bác thường đặt tay lên ngực trái

Ngực trái đập vì lẽ phải bị làm đau

 

Ngực trái là Nhân dân nhưng Nhân dân ở đâu

Khi đâu đó hôm nay nói và làm không như Bác

Liệu có phải quả tim ta đã quen đập bằng máu của người khác

Chẳng đập vì muôn vạn quả tim?!

 

Nguyễn Hưng Hải

 

 

Exit mobile version