Người dịch: Nhà văn Khánh Phương VintageLover

Nhà thơ Eduard Harents

Giới thiệu tác giả:

Eduard Harents (Armenia) sinh năm 1981, một nhà thơ nổi tiếng. Anh sống ở Yerevan, Armenia. Anh đã tốt nghiệp Đại học Bang Yerevan, khoa Đông phương học và Trung tâm Ngôn ngữ và Văn hóa Ả Rập của Đại học Cairo.

Harents là tác giả của 10 tập thơ. Anh đã xuất bản nhiều tạp chí và tuyển tập định kỳ của Armenia và nước ngoài. Anh ấy là người đạt giải 3 trong các năm 2007, 2009, 2011 và 2013, giành được danh hiệu giải: Tuyển tập thơ hay nhất và Bản dịch hay nhất. Đồng thời cũng dành được danh hiệu Giải nhất nhà thơ trẻ do Irina Gyulnazaryan («Tập thơ hay nhất của năm») trao cho cuốn «Cảnh giới u mê», Yerevan, 2013. Giải thưởng văn học quốc tế «Pjeter Bogdani» (2015, Kosovo), – giải Thơ-2015. Giải thưởng văn học quốc tế «Dardanica» (2019, Bỉ). Giải thưởng Toàn cầu («Giải thưởng Văn học Quốc tế Toàn cầu 2020», Insus Scrolls Press / Writers Capital International Foundation, Ấn Độ-Ý).

Các bài thơ của Eduard Harents đã được dịch ra hơn 50 thứ tiếng.

Eduard Harents là nhà văn Armenia được dịch nhiều nhất mọi thời đại. Năm 2016, cuốn sách «Cuộc đời tôi» của ông được xuất bản ở Bỉ («Jeta jeton më mua»; Bruxelles, nhà xuất bản “Bogdani”), và vào năm 2017, cuốn «Cảnh giới u mê» của ông được xuất bản ở Tây Ban Nha («Vigilia letárgica »; Barcelona, ​​nhà xuất bản“ Emboscall ”). Năm 2014, anh tham gia Festivalul de Internaţionale “Nopţile de Poezie de la Curtea de Argeş” (Romania) và Festival Internazionale di Poesia di Genova (Ý).

Thơ Eduard Harents

Cuộc sống cứ thế dần trôi

Và tôi quanh quẩn nhìn đời đổi thay

Như phép màu bút vẽ tay

Bức tranh luôn có đám mây hổng tròn

Ví như tiền Nhật xu coin*

Qua đó thấy được dòng đời hiện ra

Những người đi qua đời ta

Thật lòng mà nói rất là đáng yêu

Nhưng dẫu có thương thật nhiều

Rồi thì rốt cuộc một chiều cũng đi

Nỗi đau mất mát chia ly

Từ trong sâu thẳm còn gì buồn hơn

Nặng nề gom nhặt vào lòng

Những đồng tiền giấy hư không tan tành

Một ngày từ giã cõi trần

Giống như bức vẽ xa gần ví von

Và ta cứ thế mỏi mòn

Dòng đời cứ thế vòng tròn tái sinh

*********

Ta biết sẽ có một ngày

Thức dậy từ bữa tối dầy huyền ảo

Sẽ theo tiếng cha vẫy chào

Thương vô bờ bến khi nào khác đâu

Liệu rằng có thể ngày sau

Ra đi nhẹ bẫng nỗi đau không còn?

*********

Tên của tôi

là một viên ngọc đá

trong giấc mơ của Chúa,

Lung linh đẹp

rực rỡ tấm gương xiên

qua ánh sáng nghiêng nghiêng

Ánh mắt mờ

cha tôi đầy nhung nhớ

ngậm ngùi chẳng thể thốt lên thành lời

Eduard Harents

***

Life lives me with all my details,

and I turn around it

as a color of another brush.

My canvases have holes in them

as a Japanese coin,

through which one by one

all my loves free themselves

from me, always outwards

their parting

ringing about my wonderful loss…

And my claps

weigh heavier than I do.

So I have collected them

in my hand

as smashed paper money

and keep them

for the last – the death

to revamp its masks,

that will be hole one day,

as my canvases are.

And I’ll ring out forever,

and life will go on to live me

with all my details…

***      
I know, I will wake up someday
from the mystical dinner,
will wear my father’s
damaged footsteps
as little pockets
filled with immeasurable love…
Can my days − I wonder −
scale that much unbearable
lightness?

***
My name
is a stone in God’s dream,
with ornamental carvings
of askew mirrors.
Through the rib bones
            of light
my father’s cataract
is tinkling on my tongue.

Odyssey

Thơ ca nuôi dưỡng tâm hồn

Dẫu cho im lặng cô đơn cam lòng

Ly cà phê đủ tang bồng

Chúng ta thoát tục lông hồng tựa như

Điểm tô màu sắc nhân từ

Nhìn ra thế giới bây chừ lung linh….

Odyssey

We ate poetry,
smoked silence
with a cup of coffee,
we got away from death
            chewing colors,
but still we are gazing
at the word…

*********

Tình yêu

Thế là đã ba mươi năm

Cuộc đời cũng biết được dăm cuộc tình

Bỏ lại tội lỗi bên mình

Từ ngày anh đến – em thì vội đi

Em đi chẳng để lại gì

Ngoài chiếc bàn cũ tội chi bỏ rời

Lời thiên hạ anh chỉ cười

Chợt hôm qua – nhận ra đời lãng đãng

33 năm hóa ra là quá lâu…

Love

Trough the 30 dawns of my life,

from flower to flower,

leaving all my sins aside,

by the time I arrived,

she had already left,

leaving the Supper table behind…

And I

laughed the words

inwards until yesterday

like

psychotropic fish…

It turned out 33 was too many…

• Coin (từ này có nghĩa là “đồng xu”, phát âm tương tự chữ “coi” trong tiếng Việt)